首页 汉字

人道短全文,人道短原文,元稹古诗,含拼音

更多元稹的诗词 | 含拼音 | 不含拼音 | 背诵

réndàoduǎn

唐代

元稹

dàotiāndàozhǎngréndàoduǎn

dàotiāndàoduǎnréndàozhǎng

tiāndàozhòuhuízhuǎncéngzhù

chūnqiūdōngxiàmáng

diānfēngbàodiànléikuáng

qíngbèiyīnàn

yuèduóguāng

wǎngwǎngxīng宿xiù

tángtáng

tiānzhíxìngmìng

dàorénqiáng

yáoshùnyǒushèng

tiānnéngqiǎn

寿shòumìngyǒngchāng

jīn

qínshǐhuáng

zhōugōngshuō

zhǎngzǎixiàng

lǎodānzhòng

shìhuáng

mǎngzhuógōngxiǎn

jiēshùshíniánguì

liáng

chēhuánghuáng

ruòdiāndǎoshì

fēitiāndàoduǎn

fēiréndàozhǎng

yáoshùnliúshénshèngshì

bǎidàitiānziyǒudiǎnzhāng

zhòngliúxiàoshùn

qiānniánwànsuìgǎnxiāngmièwáng

hòuqiānzài

tángjiātiānzifēngzuòwénxuānwáng

lǎojūnliúqiān

sūnwànwànchēngshèngtáng

shìzuòxuányuán

húnzuòtiāntáng

zhōugōngzhōuèrshíjuǎn

yǒunéngxíngzhězhīgāng

shuōshuōmìngsānzhǐ

yǒunéngshīzhěchēngzōng

tiānnéngyāorénmìng

rén使shǐdàoqióng

ruòshénshèngshì

shuídàoréndàoduǎn

fēiréndàozhǎng

tiānnéngzhǒngbǎicǎo

yóushíniányǒu

shùncáifāng

rénnéngjiǎndīngshěnlánhuì

liàobǎixiāng

tiānjiěyǎngqínshòu

wèibàocháiláng

rénjiěniè

chōng礿yuèzhēngcháng

juānbǎizuò

tiānqiǎnbǎiniǎochú

qiǎnfènghuáng

mǎng寿shòuqiānsuì

tiānqiǎnshíniútūnxiàngchōngcháng

jiāochībiànhuà

guǐguàiyǐncáng

wénruì

zhǐfēngmáng

làiréndàoyǒujiǎnbié

xìnrèntiāndàozhēnmángmáng

ruòliáoluànshì

fēitiāndàoduǎn

làiréndàozhǎng

作者简介

元稹,字微之,河南河内人。幼孤,母郑贤而文,亲授书传,举明经书判入等,补校书郎。元和初,应制策第一,除左拾遗,历监察御史。坐事贬江陵士曹参军,徙通州司马。自虢州长史征为膳部员外郎,拜祠部郎中、知制诰。召入翰林为中书舍人、承旨学士,进工部侍郎同平章事。未几罢相,出为同州刺史,改越州刺史,兼御史大夫、浙东观察使。太和初,入为尚书左丞、检校户部尚书,兼鄂州刺史、武昌军节度使。年五十三卒,赠尚书右仆射。稹自少与白居易倡和,当时言诗者称元白,号为元和体。其集与居易同名长庆,今编诗二十八卷。

上一个 二月十九日酬王十八全素 诗词列表

最新

工具

© 2020- 简易汉语

沪ICP备17002269号